XD05BTL - Những năm tháng ở giảng đường BKU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Cho người cùng cảnh ngộ

2 posters

Go down

Cho người cùng cảnh ngộ Empty Cho người cùng cảnh ngộ

Bài gửi by Admin Wed Dec 10, 2008 7:47 am

sáng sớm bật Y!M thì nhận 1 tin off của thằng bạn thân send 1 cái link đến báo tuổi trẻ. Nó bảo hay, mình đã muốn đọc, đọc qua tiêu đề, càng muốn đọc. sau khi đọc xong mình cảm thấy rân rân trong người, phần vì xấu hổ, phần vì hưng phấn. thế là mình đã có câu trả lời cho các bước tiếp theo của cuộc đời mình, cho dù chưa biết là đúng hay sai. Tuy vậy, mình đã có lại niềm tin và sẽ bắt tay thực hiện sửa chữa sai lầm ngay từ bây giờ.
Bài viết hay lắm, dành cho các bạn đang có tâm trạng chán học như mình (vì nhiều lí do khác nhau)


Nói với bạn sinh viên

Bạn hỏi rằng bạn sẽ làm gì khi bạn học xong đại học ở
nơi đây? Bạn hỏi rằng ra trường có thể tìm được việc làm hay không? Xin
trả lời rằng mỗi đợt tuyển dụng, Renesas, Fsoft… tuyển hàng trăm người
có trình độ đại học.

Trong khi đó, mỗi năm khoa chỉ đào tạo khoảng một trăm
sinh viên chuyên ngành thích hợp. Các trường đại học mới mở như Tây Đô,
Sài Gòn, Bình Dương… đều cần các giảng viên cơ hữu có năng lực.

Tấm bằng do khoa cấp đủ để những nơi tuyển dụng nhận
đơn xin việc của bạn, không vứt nó vào sọt rác ngay mà sẽ để lại xem
xét. Ngày nay, không những người đi tìm việc mà việc cũng tìm người.
Vậy, xin bạn đừng hỏi rằng ngày mai, khi bạn ra trường, có tìm được
việc làm hay không. Bạn hãy tự hỏi chính mình rằng có đáp ứng được yêu
cầu của các nhà tuyển dụng để việc tìm đến mình hay không?

Bạn hỏi rằng khi ra trường bạn có được đi làm đúng
chuyên ngành hay không? Xin trả lời rằng đi làm đúng chuyên ngành cũng
chỉ là một trong các lựa chọn của cuộc đời. Với những kiến thức thu
thập ở trường đại học, bạn hãy trở thành một con người tự do. Ngày hôm
nay bạn học chuyên ngành này, ngày mai bạn đổi sang chuyên ngành khác
cũng là chuyện bình thường. Một người học về địa lý có thể trở thành
ông chủ về ngành gốm, một người học cơ học có thể thành ông chủ về
ngành xuất khẩu phong lan.

Chuyên ngành cũng chỉ là một phương tiện để người ta
sống trên đời. Không có một chuyên ngành nào cao quý hơn chuyên ngành
nào, nếu cái bạn chọn có lợi ích cho bạn và cho cộng đồng thì cái bạn
thực hiện là cao quý. Xin đừng biến chuyên ngành thành ngục tù giam hãm
cuộc đời bạn. Bạn hãy biết thương lấy thân mình. Người ta không phí
phạm cuộc đời mình đến độ hiến dâng tất cả nó cho một chuyên ngành.

Bạn hỏi rằng có thể bỏ qua các môn “không lợi ích” để
tập trung vào kỹ năng mềm ngõ hầu tìm được việc làm sau khi ra trường?
Xin trả lời rằng, các trường đại học ở Mỹ chỉ nhận các sinh viên của
khoa với số điểm trung bình trên 8,0 trong đó bao gồm cả điểm các môn
gọi là “không lợi ích”. Họ cần những sinh viên có thể vượt qua những
trở ngại chứ không cần những sinh viên chỉ học cái mình thích.

Các công ty cũng vậy, họ chỉ muốn tuyển dụng những con
người có thể hoàn thành các công việc được giao phó, bất kể là bạn có
thích nó hay không. Họ không muốn tuyển những con người thích thì sốt
sắng, không thích thì không làm. Vì thế, xin bạn trước hết hãy yêu cầu
bản thân nỗ lực học tập. Bạn có thể nghĩ rằng mình sẽ “làm chủ” để chỉ
làm những gì mình thích. Xin thưa rằng, người chủ không phải chỉ làm
những gì mình thích.

Người làm thuê thì tự hỏi: “Ai sẽ trả lương cho mình”,
người làm chủ thì tự hỏi: “Làm sao kiếm ra tiền để trả lương cho người
làm”. Người làm thuê thì tự hỏi: “Làm sao để có thể đi trễ về sớm”,
người chủ thì tự hỏi: “Làm sao để có thể hoàn thành công việc”. Người
làm thuê thấy rác có thể không nhặt vì đã có người lo, vì đó không phải
là việc của họ. Người chủ thấy rác thì phải nhặt hoặc bảo người khác
nhặt vì đó là việc của mình. Nhiều bạn muốn trở thành “người làm thuê
số một” nhưng ít người có thể xử sự như người chủ.

Bạn hỏi rằng với giờ lên lớp quá nhiều, làm sao bạn tự
học được? Xin trả lời rằng, từ nay số tín chỉ cần phải học đã giảm
xuống ngang bằng với các trường đại học ở Mỹ. Vì thế, bạn sẽ không phải
lên lớp quá nhiều. Vấn đề phải đặt ngược lại: với số giờ lên lớp ít,
bạn sẽ làm gì để “tiêu tốn” thời gian sống của mình. Tính từ khi vào
học mẫu giáo đến nay, bạn đã 15 năm quen với việc học theo chương trình
định sẵn.

Vừa mới năm ngoái đây, bạn phải học (và học thêm) cả
sáng chiều tối để kiếm một suất ngồi tại giảng đường này. Giờ đây, bạn
sẽ có ít thời gian lên lớp, thời gian còn lại bạn sẽ làm gì? Uống cà
phê, lướt web, đá banh, tán láo qua ngày hay dành thời giờ học tập?

Bạn hỏi rằng làm sao để việc học trở nên thực tế hơn,
không quá nhiều lý thuyết? Xin trả lời rằng có nhiều công ty, trường
học sẵn sàng nhận bạn thực tập, nếu bạn đạt yêu cầu của họ. Bạn không
cần phải gõ, vì cửa đã mở. Khi thực tập, bạn có thể được trả lương,
được cho suất ăn trưa và được nhiều kinh nghiệm làm việc. Khi tốt
nghiệp, công ty, trường học ấy dễ dàng nhận bạn nếu bạn thực tập đạt
yêu cầu. Vậy thì bạn nên hỏi chính mình xem có xứng đáng được nhận vào
thực tập hay không?

Bạn hỏi rằng làm sao để việc học nhẹ nhàng hơn? Xin
thưa rằng, mọi người sẽ được đền đáp đúng với cái mình đã làm, nếu bạn
muốn học nhẹ nhàng thì xin đừng đòi hỏi được nhiều nơi tuyển dụng. Nếu
“hai mươi năm đầu không lo lắng bao nhiêu”, thì hai mươi năm giữa là
tuổi thanh xuân của bạn. Một phần năm cuộc đời thanh xuân ấy đã tiêu
tốn trong trường đại học. Bạn sẽ làm gì để sau này không hối tiếc về
khoảng thời gian ấy, để nó không trở thành “hai mươi năm sau sầu thương
đau vời vợi”?

Bạn sẽ làm gì đền đáp lại nếu cha mẹ, họ hàng nỗ lực
cho bạn đi học, bán cả những mảnh ruộng của mình? Bạn sẽ làm gì nếu cơ
sở tuyển dụng nào cũng đòi hỏi về trình độ tiếng Anh trong khi trường
đại học này sẽ yêu cầu bạn tự trang bị về nó, không dạy tiếng Anh như
“phổ thông cấp 4” nữa?

Có những bạn mượn chỗ ngồi ở giảng đường này làm chỗ
trú chân, để tránh nghĩa vụ quân sự, với hy vọng rằng mình sẽ thi lại
đại học khác vào năm sau. Chiếm một chỗ ngồi ở giảng đường này có nghĩa
là có một người khác không được ngồi ở đây. Cho dù bạn không muốn học
lâu dài ở đây thì cũng nên nỗ lực học tập, vì các môn ở năm thứ nhất
này chỉ là môn cơ bản mà trường nào cũng phải học và vì điều đó mới
công bằng cho những người đã mất cơ hội ngồi đây vì sự chiếm chỗ của
các bạn.

Những câu hỏi của bạn không phải là điều gì mới mẻ,
trăm năm trước William James, nhà tâm lý nổi tiếng của Mỹ, cũng phải
trả lời những câu hỏi như thế này, mà trăm năm sau chắc vẫn còn những
sinh viên hỏi những câu hỏi này.

Xin bạn hãy ngẫm nghĩ về những điều mà ông đã viết: “Ước
chi không một bạn trẻ nào âu lo về kết quả sau cùng của việc học hành
của mình, cho dù ngành học là ngành gì đi nữa. Nếu bạn ấy cứ đều đều
tận dụng từng giờ học hành, bạn ấy cứ việc an tâm khỏi lo lắng gì đến
kết quả chung cuộc. Bạn ấy có thể tin chắc rằng vào một buổi sáng đẹp
trời nào đó, khi tỉnh giấc, bạn đó sẽ thấy mình trở thành một trong
những người tài của thế hệ mình; tài giỏi về bất cứ ngành nghề nào mà
bạn ấy đã chọn để theo đuổi
” (Dale Carnegie, Phát triển lòng tự tin và tạo ảnh hưởng bằng diễn thuyết, NXB Tổng Hợp TP.HCM, 2004, Lưu Văn Hy, Đỗ Đức Minh dịch).

Theo THẢO VY, Tạp chí Văn hóa Phật giáo
Admin
Admin
Administrator
Administrator

Nam
Tổng số bài gửi : 893
Age : 36
Đến từ : BKU
Nghề nghiệp : Vẫn chưa đi làm, công việc chính hiện tại vẫn là học.
Registration date : 03/06/2007

http://www.tainguyennuoc.com/

Về Đầu Trang Go down

Cho người cùng cảnh ngộ Empty Re: Cho người cùng cảnh ngộ

Bài gửi by NhocPro Wed Dec 10, 2008 6:37 pm

Embarassed nhìn bài dài wá đọc nản luôn
NhocPro
NhocPro
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Nam
Tổng số bài gửi : 142
Age : 36
Registration date : 28/11/2007

Về Đầu Trang Go down

Cho người cùng cảnh ngộ Empty Re: Cho người cùng cảnh ngộ

Bài gửi by Admin Mon Dec 15, 2008 11:45 am

Hổng đọc cũng comment nữa ông già. Có ai cùng cảm xúc với tui hông?
Admin
Admin
Administrator
Administrator

Nam
Tổng số bài gửi : 893
Age : 36
Đến từ : BKU
Nghề nghiệp : Vẫn chưa đi làm, công việc chính hiện tại vẫn là học.
Registration date : 03/06/2007

http://www.tainguyennuoc.com/

Về Đầu Trang Go down

Cho người cùng cảnh ngộ Empty Re: Cho người cùng cảnh ngộ

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết